Người thứ ba


Từng có một người nói với tôi rằng:

Thời gian thích hợp gặp một người thích hợp là hành phúc.

Thời gian thích hợp gặp 1 người không thích hợp là sai lầm.

Thời gian không thích hợp gặp 1 người thích hợp là nuối tiếc.

Thời gian không thích hợp gặp 1 người không thích hợp là viển vông .

 


“Cuộc đời ta sống có gì khổ cho bằng khổ tâm

Cuộc đời ta yêu có gì đớn đau bằng yêu lầm”


Đó là tất cả những gì mà người đến sau phải chịu. Họ gặp được một người thích hợp nhưng lại không phải trong thời gian thích hợp. Không chỉ là sự nuối tiếc mà còn là sự dày vò trong suy nghĩ, đấu tranh, khổ tâm đến cùng cực. Tại sao lại đến sau? Có nên bày tỏ, chiếm hữu bằng được? Có nên cố hạnh phúc trên sự chia lìa gia đình người khác?...

Nếu có thể so sánh, người đến sau có gì đó giống với một người yêu đơn phương hơn là người thứ ba.

Với người đến sau họ âm thầm quan tâm, chăm sóc, vẫn âm thầm thương nhớ nhưng lại không thể bày tỏ và giữ trong lòng không cho đối phương biết. Chỉ cần họ hạnh phúc, mình được quan tâm là đủ. Đôi chút ghen tị, chạnh lòng xuất hiện mỗi khi thấy họ bên người họ chọn mà không phải là mình.

Còn với người thứ ba, bản chất họ cũng là người đến sau nhưng thay vì yêu thương một cách thầm lặng họ nói cho người kia biết tình cảm của mình và làm điều gì đó để có họ bằng được.

Chẳng ai muốn làm người đến sau cũng chẳng ai muốn chọn một người đang hạnh phúc bên một ai khác để làm người mình thương. Nhưng…tình yêu vốn không thể chọn lựa và nếu được lựa chọn thì đó chắc chắn không phải thuộc về người đến sau hay đến trước mà nó nằm trong tay người có những sự lựa chọn đó.

Sẽ chẳng có người đến sau nếu anh dứt khoát, anh không quan tâm để họ nghĩ rằng anh cho họ cơ hội. Chút buông thả bản thân, chút vô tình quan tâm, ân cần quá mức anh cho rằng chẳng có gì nhưng sau đó lại là bao nhiêu tổn thương anh đem đến cho họ.

Phải mất bao lâu mới có thể quên? Mất bao lâu mới có thể bắt đầu mối quan hệ mới trên sự tổn thương đó? Chắc chắn sẽ là rất lâu. Không chỉ khổ tâm trong lòng họ phải chịu khi yêu đơn phương mà còn là mặc cảm cho những mối tình sau đó. Bởi những người từng là người đến sau luôn nghĩ mình không xứng đáng, không may mắn để có thể có một người yêu mình trọn vẹn.

Chính vì vậy, gửi anh – những chàng trai sau này sẽ là chỗ dựa cho một ai đó. Khi anh đã chọn ai là một nửa của mình hãy trân trọng và đừng tạo nên bất cứ sự nhầm lẫn nào khiến bất cứ một cô gái nào khác phải ở vị trí “người đến sau”.

PS: Chút suy tư về người đến sau. Chẳng hiểu sao lại có nhiều cảm xúc về cụm từ này như vậy. Thương cảm có, trách móc có. Thương cho những cô gái bị mang số phận người đến sau. Trách nhiều hơn đến người đàn ông vô tình làm tổn thương những trái tim mong manh ấy.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Buông tay! - "Câu chuyện về chén trà nóng trên tay"

Review phim Hope (Hy Vọng) 2013 - Hàn Quốc

Yêu một người vô tâm - Giống như nhát dao đâm vào ngực