Review phim Hope (Hy Vọng) 2013 - Hàn Quốc

Bộ phim ấn tượng về thể loại tội phạm xã hội và tâm lý gia đình năm 2013


Không chỉ là ám ảnh, đau xót nó còn là sự phẫn nộ đôi khi xen cả bất lực khi đến với HOPE. Xuyên suốt bộ phim là niềm hy vọng: hy vọng cô bé sẽ phục hồi, hy vọng cô bé sẽ không bị mặc cảm đến khi trưởng thành, hy vọng kẻ xấu bị trừng trị,...



Nói qua một chút về nội dung phim: Vào một ngày mưa, So Won tự đến trường một mình, ngôi trường ngay gần nhà. Trên đường đến trường So Won gặp phải một kẻ say rượu và đã bị ông ta cưỡng hiếp, bạo hành tình dục. Đến khi được phát hiện So Won phải mang di chứng cả đời bao gồm tổn thương toàn bộ trực tràng và cô bé phải đeo hậu môn bên ngoài. Nhưng hơn cả nỗi đau thể xác, nỗi đau về tâm lý còn đáng sợ hơn rất nhiều.

Ám ảnh tâm lý bao trùm đứa trẻ vô tội


So Won sợ chính người bố đẻ của mình và thấy hoảng loạn mỗi khi bố đến gần. Cô bé như một chú ốc sên, thu mình lại và không muốn giao tiếp với bất cứ ai. "Con đã làm gì sai?" Mỗi lần nghe đến câu hỏi này tôi dường như không thể kìm được nước mắt. Thực sự So Won đã làm gì sai để phải chịu nỗi đau như vậy? Đến khi nghe câu chuyện từ chuyên gia tâm lý của So Won, con gái cô ấy cũng là một nạn nhân và đã tự tử khi lên 16 tuổi vì không thể vượt qua tâm lý, mặc cảm cuộc sống. Cảm giác lo sợ bao trùm xuất hiện. Bố mẹ So Won đã rất cố gắng để cô bé có thể hòa nhập với cuộc sống bên ngoài, thứ khiến cô bé ghê sợ hơn bao giờ hết.



Phẫn nộ trước sự tàn bạo của kẻ "ấu dâm" và sự bất công trong "kẽ hở" luật pháp


Phẫn nộ nhất khi xem phim đó là sự trơ tráo của kẻ phạm tội. Hai phân đoạn cuối phim khiến người xem phẫn nộ đến đỉnh điểm đó là khi bố So Won gặp hắn trong phòng giam, chính sự thách thức của hắn "anh nghĩ tôi có thể ở đây bao lâu, sớm muộn cũng ra ngoài thôi". Và khi quan tòa tuyên án. Hắn chỉ phải chịu 12 năm tù vì "không nhớ gì cả?". Tòa án quyết định hắn mất tự chủ trong tình trạng tinh thần không tỉnh táo.



Hy vọng sẽ đến nhờ sự ấm áp, bàn tay giúp đỡ của tất cả mọi người


Mình đã khóc suốt tập phim từ sau khi bé So Won bị hãm hại. Nhưng chính sự cố gắng của tất cả mọi người đã giúp So Won có thể hòa nhập lại với cuộc sống. Hình ảnh cánh diều lại bay lên như hy vọng cho một tương lai tốt đẹp sẽ đến với cô bé.

Thành công của phim Hope


Đây là một bộ phim tuyệt vời về tệ nạn xã hội và tình cảm gia đình ý nghĩa mà mọi người nên xem. Bộ phim đã rất thành công về cả kịch bản lẫn diễn xuất chân thực của các nhân vật chính. Sự đau khổ, dày xéo đôi khi là bất lực nhưng đầy ấm áp của bố mẹ So Won. Sự ngây thơ, trầm tính, biểu cảm sợ hãi đều được Lee Re (vai So Won) thể hiện rất tốt trong bộ phim này.

Chuyển thể từ sự thật "ghê rợn"


Nếu bạn biết rằng, kịch bản phim lấy từ câu chuyện có thật về vụ án Na Young nhưng các tình tiết đã giảm đi rất nhiều so với sự thật, bạn sẽ thấy mức độ tàn nhẫn của những tên tội phạm ấu dâm như thế nào?

Na Young, nạn nhân ngoài đời không chỉ bị hủy hoại trực tràng mà còn mất luôn khả năng làm mẹ. Thủ phạm mặc dù đã chứng minh mình không tỉnh táo khi say rượu nhưng kết quả xét nghiệm cho thấy những tổn thương ở bộ phận sinh dục và hậu môn của Na Young là do hắn đã cố gắng loại bỏ hết tinh dịch ra khỏi người cô bé. Hơn nữa, kỹ thuật ghi video của công tố viên chưa được thuần thục khiến Na Young phải trả lời câu hỏi từ phía cảnh sát nhiều giờ sau khi mới phẫu thuật xong. Đây là trấn động tâm lý cực kỳ lớn với 1 đứa trẻ.



Hãy chuẩn bị tâm lý trước khi xem bộ phim này vì nó sẽ đẩy bạn đến đỉnh điểm của sự phẫn nộ. Và nên nhớ, luật pháp luôn có kẽ hở. Nó không thể bảo vệ mọi người tối đa được. Chính chúng ta phải tự bảo vệ cho mình và những người thân xung quanh.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Buông tay! - "Câu chuyện về chén trà nóng trên tay"

Yêu một người vô tâm - Giống như nhát dao đâm vào ngực